Author: truongan

  • Đồng bộ hoá Evolution và google calendar

    Evolution (http://projects.gnome.org/evolution/) là bộ chương trình quản lý email và lịch làm việc trên nền linux. Ban đầu do hãng novell phát triển như một công cụ thay thế M$ Outlook khi cho linux, nay evolution là một phần của dự án Gnome, chương trình email-clients yêu thích nhất của mình.
    Google calendar là dịch vụ quản lý lịch làm việc của google thì chắc ai cũng biết. Và nhu cầu phát sinh là làm sao đồng bộ 2 cái lịch của evolution và google với nhau vì mình bình sinh không thích dùng browser quá nhiều.

    Trong phiên bản 2.24 evolution đã có một tuỳ chọn tạo calendar từ google calendar, tính năng này do Ebby Wiselyn (http://ebbyw.wordpress.com/) viết trong dịp google summer of code, sử dụng bộ Google Data API để lấy dữ liệu về cho evolution. Tuy tính năng này sau đó đã được tích hợp vào evolution nhưng hiện nó không còn được phát triển do google đã hỗ trợ khá tốt chuẩn calDav (http://en.wikipedia.org/wiki/CalDAV) nên việc đồng bộ hoá sẽ chuyển sang sử dụng chuẩn này.

    Ta bắt đầu bằng việc tạo một calendar mới trong evolution: Nhấn nút chọn calendar sau đó File -> New -> Calendar
    Trong bảng tiếp theo, chỉnh như trong hình:

    nhớ thay user@gmail.com bằng địa chỉ email đúng và phải check ô Use SSL

    Sau đó ta còn phải làm một bước nữa để chắc chắn mọi thứ hoạt động do bản evolution hiện tại còn tồn tại một bug, ta tắt evolution bằng lệnh:

    evolution --force-shutdown

    Sau đó vào gconf-editor và tìm tới khoá: apps/evolution/calendar/sources
    Tìm đến khoá tương ứng của calendar vừa tạo, nó sẽ là một chuỗi xml bùi nhùi viết liền trên một hàng, rất là khốn khổ cho con mắt, ráng kiếm cho được mục relative uri và sửa dấu @ đầu tiên của nó thành %40. Sau đó ta khởi động lại sẽ thấy mọi việc đã ổn.

    Lưu ý:
    – các bước trên chỉ áp dụng cho calendar mặc định, nếu google calendar của bạn chứa nhiều hơn một calendar, bạn phải tạo nhiều calendar trong evolution, đường dẫn đến mỗi calendar của google khác nhau, bạn có thể tham khảo hướng dẫn của google dành cho sunbird http://www.google.com/support/calendar/bin/answer.py?answer=99358#sunbird
    – Nếu bạn gặp lỗi "No such calendar" khi lưu appointment từ evolution lên google calendar, khả năng là bạn đang gặp rắc rối về timezone. Mặc dùng google ghi ngoài mặt rõ ràng là (GMT +07:00) Ha Noi nhưng bên trong nó lại lưu là Asia/Sai Gon (Bà già nó chứ). Trong khi đó thì tự lâu Evolution đã cập nhật cái tên cũ mèm đó thành Asia/Ho Chi Minh. Sự khác nhau này là nguyên nhân của việc "No such calendar". Cách giải quyết tạm thời (trong lúc chờ Hà Nội được đưa vào danh sách là chuyển timezone của cả 2 thằng sang chỗ nào đó cũng GMT+7 mà 2 đứa có thể hiểu nhau, Bangkok hay vientane gì đó cũng được.
    Know issues:
    – Chưa thể cập nhật task.
    – Chưa có nút refresh, sẽ phải chờ nó tự refresh hoặc khởi động lại evolution.

    PS: Rất cảm ơn git master, một thành viên của nhóm phát triển evolution, đã tận tình giải đáp thắc mắc của kẻ vô danh không quen biết này.

  • Cách chơi solo với bản Call of duty 5 reloaded cracked

    Google được, ghi lại đây để sau này khỏi quên:

    Bản crack call of duty 5 thường bị lỗi không thể vào màn chơi solo được. Khi chọn màn sẽ bị quay trở lại menu, và ko có gì xảy ra. Lỗi này là gì thì chắc chỉ có thằng crack ngồi lại bàn với developer mới biết tại sao. Còn hiện tại sau một hồi google thì cách fix mình tìm được là:
    1 – Mua bản gốc !!!!!!

    2 – Tạo thư mục
    C:Documents and Settings\USER_NAME\Local Settings\Application Data\Activision\CoDWaW\players\profiles\ (Windows XP)
    hoặc
    C:Users\USER_NAME\AppData\Local\Activision\CoDWaW\players\profiles\ (Vista +)

    Nếu thư mục có sẵn rồi thì xóa đi tạo cái khác.

    Sau đó trong profiles tạo thêm một thư mục khác với tên tùy chọn. rồi tạo file active.txt và ghi tên thư mục vừa tạo vào nội dung file (file này ko được mang thuộc tính readonly nếu ko mọi chuyện sẽ vẫn như cũ).

  • Fourth semester sum up.

    OK! This is the second time this post was typed, the first time, opera crashed when the post was almost finished, I don't know what English word can express that feeling, but it took me 3 days before I can sit down and retype it.

    Two years in the university, the more I learn, the more ignorance I found myself used to be. I was very humble in term of skills and experience, the figure I dream to be is so far to reach. This semester I saw my friends got many achievements in academic and social activity. I have none, I ignore chances that come to me, just like my energy has vanished.

    Last semester we've done our first project since university. The course is "Programming on window". There is not much too learn in that course though, our class level has long surpassed the requirement of that course. Hence that project was rather a test for our organization skills, rather than our academic skill. And in that point of view, I have fail this test badly. My project went one month longer that I expected (thankfully teacher postpone the death line, otherwise it's have been disastrous), but it emerged only 80% completed with so many unresolved bugs and not-yet-implement features. It scored a 10 anyway, but 10 mean little here, my class got so many ten.
    The problem lie in the way I use my time and my effort, the way I approach the project's problem. Though I devoted a lot of times into this project, I got distraction now and then, I didn't dig deep enough about the project's problem, and choose the hardest way to do it (this may due to the lack of knowledge and experience)

    On the social activity, it is even worse. The "social working team" in my campus was formed. I didn't join it, for some fucking reason that I kept saying that I should devote time for the academic activity though I knew that my academic activity is sucking up.

    Let personal feeling interfere with campus activity is not a wise thing to do. Sometimes your feeling is right, sometimes it's wrong. Sometimes, you will have to neglect it completely for better sake

  • M$ Công bố giá bán window 7

    Information week vừa đăng giá bán chính thức của window 7:
    Home Premium: New 199$, Upgrade 119$
    Professional: New 299$, Upgrade 199$
    Ultimate: New 319$, Upgrade 219$
    http://www.informationweek.com/news/windows/operatingsystems/showArticle.jhtml?articleID=218101310&subSection=All+Stories

    Ở Việt Nam thì mức giá sẽ là… who care :))

  • 21/06/2009

    Ngủ tới 12h30, khủng khiếp, tính ra đúng 12 tiếng đồng hồ, tại sao mình có thể xa xỉ như thế khi ngày mai là thi học kỳ rồi nhỉ? Tỉnh dậy nhà chẳng còn ai, ba mẹ đi vắng, anh hai đang ngủ trưa, cảnh nhà thanh bìn đến kỳ lạ. Chỉ có tiếng gió nhè nhẹ thổi qua khe cửa khẽ làm rung đồ vật. Một buổi trưa chủ nhật đầy lý tưởng, thức dậy thôi nào, còn cái báo cáo môn học đang chờ hoàn tất.

  • Mưa giữa đêm.

    3h sáng. Code một tí, chọt một tí, test một tí, lỗi vẫn không hết. Cách tiêp cận và vốn kiến thức nông cạn của mình làm việc debug càng khó khăn hơn nữa. Buồn ngủ! Nản! lọ mọ xuống bếp lục tìm gì đó ăn rồi đi ngủ thì ngòai trời chợt sáng lóe lên. Một tiếng sấm dài và rền vang hơn bất cứ gì mình từng nghe. Hay là do màn đêm tĩnh mịch đã khuếch đại cái âm thanh hùng vĩ của tự nhiên đó lên.

    Ngẩng mặt nhìn ra ngòai, trời vẫn còn khô ráo, ngọn đèn neon cao áp phía xa xa vẫn hắt ánh sáng vàng vọt của nó vào sau nhà không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng 6 cái quạt tản nhiệt của máy là gây ồn ào. Rồi bất chợt có tiếng mưa rơi. Mưa rớt lên cái mái hiên của nhà gần đó tạo nên một thứ âm thanh chói tai càng lúc càng inh ỏi. Chạy ra ngoài sào lấy đồ đang phơi chỉ vài giây mà mưa tạt ướt hết mặt mũi, lọ mọ sao làm rớt vài món nữa chứ.

    Quay vào thấy mãy vẫn chưa tắt thế là ngồi bất giác type vài dòng vào cái giấc không giống ai này!
    Theo đúng lịch mình đã lên thì hôm nay phải hoàn tất chương trình đề còn viết báo cáo cho xong luôn đồ án môn học này. Thế mà mọi thứ vẫn chưa đâu vào đâu, chưong trình vẫn còn bị lỗi, tính năng vẫn còn thiếu, có lẽ còn lâu nó mới thành một chương trình hoàn thiện vàn nó còn cách mong đợi của mình khá xa, rất rất xa là đằng khác.

    Nhìn lại quá trình làm việc tự thấy mình đã không lười. Đúng là mình chưa cày hết 100% công suất cho chương trình này, suy cho cùng vẫn còn nhiều môn khác, thế nhưng mình vốn vẫn nghĩ mình đã có thể làm tốt hơn thế nữa. Kém cỏi! Giữa thực tế và mong muốn cách nhau quá xa, mình vẫn còn kém cỏi về nhiều mặt, nói miệng thì bao giờ chẳng dễ hơn bắt tay vào làm. Càng học, càng ngồi kiểm nghiệm lại càng thấy mình kém cỏi. Hy vọng không phải tại sức ta đã lùi mà chỉ là do tầm nhìn ta đã tiến.

    Thôi thì tạnh mưa rồi, cơn mừa đến trong khí thế của sấm chớp và giông gió, ào ạt trút rồi lại biến đi nhanh như chưa từng có. Có lẽ đã đến lúc dừng type đi ngủ thôi

  • Vô đề.

    Cũng không biết chọn tiêu đề gì cho ngày hôm nay, một ngày đi chơi với đám bạn trên Đại học. Cười, nói, chơi, giỡn, lần đầu đi xem film! Một ngày thú vị nhưng tối nay ta lại không vui mấy, project còn nhiều, người lại đang mệt mỏi, một tóm tắt không vui mấy cho một ngày đáng lý phải vui.

    Tổng cộng hôm nay mình dùng hết bao nhiêu rồi nhỉ? 70k cho một chầu ăn sáng, nước, và một vé xem film. Lần đầu tiên xem film không ấn tượng mấy, so với HD720 và màn hình 19" thì film ngoài rạp cũng tương đương về độ nét, âm thanh tuy hơn hẳn ở nhà, nhưng ngoài rạp không thoải mái, không được tám (chắc tại mình ngồi ngoài rìa) không được tua đi tua lại theo ý thích. Về nhà mình lăng đùng ra ngủ đến 8h rưỡi tối 🙁 Vậy mà bây giờ ngồi trước đống code vẫn thấy oải oải, buồn buồn nản nản làm sao.

    Ngày mai đi học toán, ngày mốt tranh thủ code thêm một tí chủ nhật lại bận nguyên ngày, sáng đi bộ đồng hành gì đó chiều lên Thủ Đức, thế là hết một tuần, mình trở thành người bận rộn từ khi nào thế nhỉ, bận vì công việc hay vì mình không biết sắp xếp thời gian 🙁

    This evening I had a dream. Not a nightmare at least, a nice dream, the image is not very clear but it still nice. I saw her, and we made peace, be normal friend, again. I could do smiling and greeting without getting ignored. This was not the first time I dream something like that, sometime it made me happy, sometime sad, like this time.

    I was bad, a noobie rockie screwed things up. But can't it revert back to the starting point? I was adviced to ignore it, such thing is was just a minor experience, and I can go on living. But somehow it hurt. I really don't know why it can still made me sad, such a long time already. The special feeling toward her has vannished! So why it still hurt? why?

    Is it due to my pride? Is it my pride that hurt me when I face the fact that I have failed? I'm really not sure. I can accept that I have failed. When I friend of mine make a mockery about that failure I can tolerate (well, at least he hasn't make a real cruel mockery yet). But the feeling when say "hello" to her and getting ignored is damn hard and unbearable. I opt to avoid this by avoiding her, cowardic, I know, but… well don't know what to do, forget? really don't know what to do.

  • Quét bụi

    Hết phủi rồi, giờ tới quét. Từ nay cố gắng viết blog thường xuyên hơn tí, dẫu sao cũng sắp đến lúc phải viết báo cáo cuối kỳ môn Lập trình window rồi, âu cũng là một bước chuẩn bị vậy.
    Mà nói thật ra cũng có thể là do dạo này đang mày mò đọc nhật ký Đặng Thuỳ Trâm, nên nổi cơn ham hố (người ta đọc từ tám kiếp rồi, mình có mà không đọc giờ lại lôi ra, hài thật), chắc cơn ham hố này sẽ không kéo dài lâu.

    Hôm nay thức dậy tự nhiên thấy cái lưng nhức kinh khủng, 🙁 không biết chuyện gì đã xảy ra nữa. Dạo gần đây nắng mưa, trái gió trở trời nó cũng lên gân mấy bận rồi, hôm qua phải dầm mưa nữa, sáng nay nó hành khủng khiếp. Mình còn trẻ (hay nói còn nhỏ cũng được) mà sao lại như người già thế này 🙁 hết xương tới khớp, hết chân tới lưng, tay rung mắt mỏi, không biết tới lúc già mình sẽ ra sao đây nữa 🙁 đáng sợ! Thật đáng sợ!

    Mẹ thì một mực khăn khăn là ngồi máy nhiều, vẹo xương sống rồi, mình thì cũng chẳng biết tại sao, tuổi này vẹo gì được nữa. Chắc chừng vài bữa nữa nó lại hết đi, sức trẻ chắc cũng lướt qua được mấy cái này, dù sao nó cũng chỉ nhức nhức chứ chưa có kêu cụp cụp, chưa có giật giật từng cơn như bị chạm dây thần kinh mà nhỉ :(.

  • Phủi bụi.

    Lại là phủi bụi. Cả một thời gian dài không viết gì lên blog. Bận một phần, nhưng lười là nhiều phần. Vả lại dạo này cũng chẳng có nhiều cảm xúc để viết, không còn… "linh tinh" nữa, lại cộc cằn, thô lỗ, khô khan như xưa.

    Từ giờ coi như mình chỉ còn đến trường để học mỗi một môn nữa thôi, mà cuối tháng này thì môn đó cũng hết, hic. Học không vô bao nhiêu mà môn thì đã sắp kết thúc mất rồi. Bây giờ chỉ còn một project môn lập trình win và ngồi chờ thi cuối kỳ mấy môn kia thôi. Không biết là bận hay là rãnh nữa, mình quản lý thời gian vẫn còn kém cỏi quá, cái tật muôn đời chưa sửa được. Dẫu sao thi công việc cũng đang trôi chảy, cả nhóm đã bắt đầu quen việc, hy vọng rồi mọi thứ sẽ tốt đẹp cả.