Kể cũng lâu rồi mình mới được ăn lại món này. Mẹ ít khi làm vì phải đứng chiên lâu mệt lắm vả lại cả nhà tim mạch không tốt phải kiêng cữ mà mình mình ăn dầu mỡ thế coi cũng kỳ kỳ. Bữa nay nhờ mẹ đi về ngoại mua cá đem lên mà mình mới được ăn.
Có mỗi món đó mà mình có lắm chuyện muốn nói thật, bắt đầu từ đâu nhỉ? Lần đần tiên mình ăn là ở nhà ngoại, cá trê làm sạch, khứa vài đường lên mình rồi cho vào chảo chiên cho vàng, giòn rụm thì vớt ra, ăn nóng với cơm nguội sao mà bá cháy. Nhưng ngoại cũn ít khi làm món đó vì nó ăn hao quá, vả lại cả nhà ngoại cũng là cữ dầu cữ mở giữ gìn tim mạch cả rồi, khéo sau này mình già cũng không được ăn nữa đây.
Dẫu sao thì thi thoảng cũng được ăn, nhất là lúc ngoại lên khám bệnh tim mạch, bao giờ cũng giở theo món gì đó, lúc thì kho tàu, heo quay, bánh ít, có lúc là thịt sống. Nhưng mình vẫn thích nhất ngoại giở theo cá trên chiên hơn, mẹ thì không thích vì mình ních một lèo là hết ngay không để ăn dần như mấy món khác 😀 Mình cũng tham ăn ác. Mấy con cá nhỏ nhỏ, được bọc kỹ trong bịch nylon cột chặt để giữ cho giòn, suốt 2 tiéng đồng hồn ngồi xe đò mà vẫn còn nóng giòn kể ra ngoại giữ đồ cũng thật tài tình. Vừa mở bịch ra là mình móc cơm nguội ăn liền, ăn bốc luôn cho nó nhanh kể sao mà ngon thế không biết nữa.
Nếu so với các mon cao lương mỹ vị hầm hố thì cá trên chiên cũng không phải hàng sang trọng, nhưng mẹ nói nó ăn hao. Mấy con cá mà cả chục ngàn, chiên lên ăn được có đúng một bữa chứ chả được một này. Cũng có lý. Hy vọng sau này mình có đủ điều kiện để ăn mà không sợ hao thì lúc đó mình sẽ ních cho ngán mấy con cá đó luôn