Hôm nay tôi biết điểm.

Hôm qua tôi biết điểm người ta, bữa nay tới lượt tôi biết điểm của mình. Một buổi chiều, chẳng đẹp trời gì cả, mưa tầm tã vừa mới dứt, cơn mưa chết tiệt hành tôi đang lim dim ngủ phải bật dậy đi lấy đồ đang phơi trên sào. Không ngủ lại được tôi lên mạng chat, yahoo không hiểu sao không connect vào được, thế là không rủ thằng Huy đánh starcraft được, nhưng mạng của google talk thì vẫn vào được. Đúng lúc đấy, một bạn chat tôi quen qua mạng chợt gọi tôi hỏi điểm, tôi bảo chưa biết chị ấy hỏi tôi thi trường gì, tôi nói ĐH CNTT, chị ấy bảo: "hình như có rồi đó em, trên vietnamnet.vn đó" tôi tức tốc truy cập vào trang điện tử của vietnamnet, khung web app để xem điểm nằm nổi bật ngay bên tay phải, trong đó ghi rõ trường QSC-Đại học quốc gia TP.HCM. Trời ơi!! Đúng là nó rồi, tôi quá hồi hộp, thở dốc, trống ngực đánh phình phịch, tôi lê tay lên bàn phím nhưng không dám gõ tên của mình vào đó nữa, quá hồi hộp, chưa bao giờ hồi hộp đến thế, tôi cứ đơ ra. Thậm chí tôi phải nhờ mẹ gõ hộ tên minh vô đó.

Đúng lúc ấy điện thoại reo lên, trong đầu tôi nghĩ ngay rằng chăc là hàng xóm gọi điện báo có điểm rồi đây mà, nhưng mẹ tôi lại bắt máy lên và nói: "A! Thầy ạ, thăng An nó đây". Hơi bất ngờ tôi bốc điện thoại lên, thật không ngờ thậy lại nắm thông tin nhanh thế. Thầy nói ngay: "An đó hả, con 22.5 điểm" Trời ơi tôi không tin nỗi vô mình nữa, tôi ước tính mình chỉ khoảng 21 là cao, hên thì được 22 chứ làm gì tới 22.5, điểm này hơn điểm chuẩn năm ngoái của trường tới 3.5 điểm, tôi mừng vui khó tả. Chưa bao giờ tôi vui đến thế tôi nhảy cẫng lên, thở dốc. Cảm giác mới thật tuyệt là sao.

Nhưng có vẻ như tôi đã vui hơi sớm. Trong cơn vui mừng, tôi đã quên thống kê số người trên điểm mình mà chỉ lo gọi điện thông báo cho bà con họ hàng, tôi truyền niềm vui cho họ, làm cho họ hy vọng thật nhiều, nhưng bây giờ thì sự thát vọng đang lơ lửng trên đầu họ. Kết quả thống kê làm tôi bàng hoàng. Có vẻ như đây là sự trừng phạt cho tôi vì đã vui mừng quá sớm chắng. Tổng cộng có tới 178 thí sinh thi vào trường đó có điểm >=22.5 và có 143 thí sinh có điểm >=23. Quả là những con số biết nói. Nó nói thẳng vào mặt tôi rằng, điểm tôi chẳng là cái đi rỉ gì cả, sự vui mừng của tôi là lố bịch. Tâm trạng tôi thay đổi 180 độ. Nỗi sợ hãi và lo âu tràn về xâm chiếm tôi.

Đúng lúc đó thầy gọi lại để xác nhận xem đó có đúng là điểm của tôi không. Lại một lần nữa tôi phải làm thầy thất vọng! Tôi nói cho thầy biết con số thống kê, thầy giật cả mình. Hình như trước giờ thầy chưa thống kê thử nên con số này làm thầy choáng, thầy hỏi lại tôi có đúng khong, chắc chưa, tôi trả lời đã đếm bằng máy tính (tôi dùng Open Office Spread Sheet, nhưng lại nói là excel để đỡ phải giải thích, có lẽ nói dối nhiều quá nên giờ trời phạt). Thầy chặc lưỡi, nói gì dữ vậy, giọng thầy buòn hẵn đi so với khi nãy, :(( :(( :(( :((. Cuối cùng thầy dặn có gì nhớ thông báo thêm.

Nhưng liệu có thể có gì để thông báo không đây?? Cơ hội cuối cùng là những thí sinh cao điểm đó không thi chung ngành với tôi. Nhưng ngành tôi là ngành hot nhất, có số thi sinh đông còn hơn các ngành kia cộng lại. :((