Từng trường từng trường một đang rủ nhau công bố điểm thi. Sau các trường tận đâu ngoài Quảng Nam, Hải Phòng, hôm nay đến lượt trường Đại học Tôn Đức Thắng công bố điểm thi. Trưòng này mình không th nhưng bạn mình thi ở đây khá nhiều. Hôm nay nhìn điểm tụi nó mà sao trong lòng mình lại thấy lo lo, mừng mừng. Lo cho điểm thi của chính mình, lo cho số phận những đứa không may, xen lẩn cái mừng cho những đứa điểm cao.
Thằng Trần Quốc Huy coi dạng vậy mà làm tới 16 điểm cả 2 khối A và D. Chúc mừng mày nha, mai khao tao một chầu nhé.
Anh Đào "Nhức nách" (Đào Đức Bách) chăm chơi biếng học nhưng nhờ nỗ lực mấy tháng cuối cùng đã được 13.5 điểm. Không phải là cao nhưng vẫn có hy vọng, chúc mừng mày nhé. Cuối cùng tao cũng thấy thầy Hậu nhận xét về mày đúng: "Mày mà chịu học thì giỏi nhất lớp", hồi đầu năm tao cứ bán tín bán nghi câu này.
Còn một người nữa, xin không nêu tên ra, các bạn tự đoán vậy. Nói sao về người này nhỉ, đã từng là bạn thân, nhưng giờ lại không thèm nói chuyện với nhau nưẫ. Vì lý do gì? Chả biết! Có thể trong lúc chơi với nhau chúng tôi đã tự làm hư nhau, chúng tôi quá cả nể, chưa bao giờ thảo luận về khuyết điểm của nhau, chúng tôi làm lơ khuyết điểm của nhau để rồi khi sự chịu đựng đã tới hạn, không thể làm ngơ nữa thì mọi thảo luận cũng đã muộn. Nghỉ chơi!! Đơn giản!! Thât khôn có gì giết chét tình bạn nhanh hơn sự kết hợp của tính cả nể và thói sĩ diện.
Gõ cái tên đó vào ô tìm kiếm, nhấn enter, điểm số hiện ra làm tôi giật mình. Khó tin thật. Trong học hành tôi luôn cố ganh đua với người ấy, lặng lẽ theo dõi hắn, và tôi không thể nào ngờ điểm số lại như vầy. Điểm của tôi sẽ ra sao đây. Sâu trong thâm tâm tôi không muốn người ấy hơn điểm mình, nhưng con số này thì… Hy vọng là tôi đã xem lầm hoặc nhà trường báo điểm lầm. Tôi chẳng biết nói gì bây giờ, một lời chia buồn thốt ra từ trong thâm tâm tôi, nhưng thật khó diễn đạt, cảm xúc của chính mình đôi lúc sao lại phức tạp thế. Học tài thi phận mà, thôi mày đừng buồn nhé. Ai cũng phải té rồi mới biết đi, chưa mắc sai lầm chưa trưởng thành được. Vẫn còn nhiều ngả đường và hy vọng, cố lên nhé, đừng nản chí, như tao thường nó đấy "Đời còn dài mà".
Và bây giờ ngồi nghĩ về chính bản thân mình, điểm của tôi sẽ ra sao? kết qủa sẽ thế nào đây, mông lung quá, cái cảm giác lo âu của những ngày hồi hộp chờ kỳ thi đến giờ lại tràn ngập tâm hồn tôi. Rồi tôi sẽ ra sao đây.